Chuyến bus ngày lạnh đông nghẹt người, tôi chen lấn mãi mới ôm được cái cột duy nhất còn xót lại trên xe.
Răng tôi va vào nhau lập cập, lạnh như chưa bao giờ được lạnh. Việt Nam mình có bao giờ lạnh đến như thế đâu. Xuýt xoa mãi cũng có được cái ghế trống, gật gà gật gù được mươi giây...xe dừng...một cô gái Mexican bồng con lên xe, tay kia cô ôm chiếc xe đẩy dành cho em bé, đôi mắt cậu con trai 4 tuổi ướt đẫm vì sương buổi sớm, đôi mắt ấy đang nhìn tôi...
Hai mẹ con nhìn quanh tìm ghế, chuyến bus hôm ấy sao lại yên lặng đến thế, yên lặng đến nghe cả được tiếng tim đập và cái ấm của hơi thở. "Do you want to sit here?" Tiếng tôi vang lên, dồn về phía cuối thùng xe rồi chợt bật ngược lại làm vỡ đi cái không khí lạnh lùng khi ấy, cái không khí lạnh như tảng băng trôi, như cái khí hậu của đất nước họ, hay chính là trái tim của họ? Tôi không biết? Cô ấy ngồi xuống, mỉm cười nhẹ nhàng với tôi và cảm ơn rối rít. Hít hà, cảm giác như muốn bay lên và chun chút tự hào^^ (mình thân thiện thiệt).
Một người đàn ông kéo lấy áo ấm làm tôi giật mình, quay lại, hóa ra là chỉ chỗ trống cho tôi ngồi. “Cảm ơn nhé'!” Người đàn ông ấy hỏi tôi làm gì, đến từ đâu. Tôi trả lời không cần suy nghĩ: "Tôi chỉ 16 thôi, tôi là một du học sinh Việt Nam"
- Ồ, người Việt Nam có vẻ thân thiện nhỉ?
- ^^,vâng, đất nước của tôi tuy nhỏ nhưng lòng người không nhỏ chút nào đâu?
- Có dịp tôi sẽ đến đất nước của bạn.
- Thật chứ?
- Dĩ nhiên, tôi không nói đùa đâu.
Chú ấy xuống bus vẫy tay chào tôi. Nụ cười chúm chím mãi trên môi cho đến khi tới trường, sao lại vui như thế nhỉ? Tôi không biết dùng từ gì để ghi lại cái cảm xúc của mình lúc ấy đâu. Nhưng vui lắm, và cả tự hào nữa, tự hào đến mãnh liệt. Lời một bác Việt Nam sinh sống ở Cali dặn dò: "Con còn nhỏ mà sống tự lập trên đất nước này đã rất là tốt. Nhưng vấn đề là con phải biết làm như thế nào để xây dựng đất nước của mình sau này mới giỏi hơn, nước mình còn nghèo lắm con ơi. Dù xứ người có như thế nào đi chăng nữa, nhưng phải ráng giữ gìn những phẩm chất tốt đẹp của người Việt Nam, để cho họ thấy rằng, nước mình nhỏ nhưng mà không nhỏ, không giàu nhưng mà giàu. Đừng để vật chất làm hoen ố những giá trị tốt đẹp đó". Vâng, con sẽ nhớ. Một hành động nhỏ mang đến cho tôi một niềm vui không thể tả, và trong mắt người bản xứ, họ sẽ cảm nhận được gì qua cử chỉ của tôi khi đó nhỉ? Nhỏ nhưng mà không nhỏ đâu? Từ cái nhỏ đó tôi có niềm vui lớn hơn , lớn gấp ngàn lần, tỉ lần: " Vâng, tôi là du học sinh Việt Nam, bạn biết đất nước của tôi chứ? Nhỏ thôi, nhưng rộng mở lắm."
(=(!_!) - [†]*=-_()_-=*[†]- (@_@)=)
Copy đường link dưới đây gửi đến nick yahoo bạn bè!
Zack_alex Hổ trợ thành viên™
Age :
30
Tiêu đề: Re: Chuyện nhỏ? Sat Jun 14, 2008 8:38 pm
nhỏ mà ko lớn!
(=(!_!) - [†]*=-_()_-=*[†]- (@_@)=)
Copy đường link dưới đây gửi đến nick yahoo bạn bè!
nhok Thành viên pro
Age :
Tiêu đề: Re: Chuyện nhỏ? Sat Jun 14, 2008 8:45 pm
poss toàn gì ko zay ta
(=(!_!) - [†]*=-_()_-=*[†]- (@_@)=)
Copy đường link dưới đây gửi đến nick yahoo bạn bè!
Baby_nhok [V.I.P]
Age :
27
Tiêu đề: Re: Chuyện nhỏ? Wed Jun 18, 2008 1:41 pm
chiện dza` chiến!!!
(=(!_!) - [†]*=-_()_-=*[†]- (@_@)=)
Copy đường link dưới đây gửi đến nick yahoo bạn bè!
Sponsored content
Tiêu đề: Re: Chuyện nhỏ?
(=(!_!) - [†]*=-_()_-=*[†]- (@_@)=)
Copy đường link dưới đây gửi đến nick yahoo bạn bè!