.::Club 9/5::.
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

.::Club 9/5::.

.:Bảng xếp hạng:.
 
Trang ChínhTrang Chính  Portal*Portal*  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

Nhóc xít của tôi Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Tác giả

avatar

hoaxuongrong19062007
Thành viên nhiệt tình
Thành viên nhiệt tình
Nữ

Age :

.:.Thông tin.:. Registration date : 07/03/2008 Tổng số bài gửi : 146 Đến từ :


Bài gửiTiêu đề: Nhóc xít của tôi Nhóc xít của tôi EmptyThu Jun 19, 2008 8:13 am
Nhóc xít của tôi 007
Nhóc xít của tôi
Nhóc xít của tôi Nhocxit
Gia đình tôi sống ở một làng quê, cuộc sống cũng bình dị như bao gia đình khác.


Căn nhà nhỏ với những bức vách gỗ nhưng rất đẹp nhờ bàn tay khéo léo của cha tôi.

Nhóc Xít là đứa em duy nhất của tôi. Ngay từ khi sinh ra, nhóc Xít đã bất hạnh hơn những đứa trẻ khác, vì nó có 2 lưỡi gà ở cổ, thế nên giọng nói nó đã bị ngọng. Tôi thương em lắm, có lúc tôi nghĩ liệu bạn bè nó có chọc nó là thằng nói ngọng không? Liệu em tôi có bị mặc cảm không? Nhưng chính nhóc xít đã xoá tan sự lo lắng của tôi, nó đã đứng vững trên chính đôi chân của mình, em đã cố gắng học giỏi, là một đứa con rất hiếu thảo vói ba mẹ, và học kỳ nào cũng mang phần thưởng về cho gia đình.

Nhưng cuộc sống chẳng phải là những vòng xe đạp cứ mãi nối đuôi nhau nhẹ nhàng, cuộc sống luôn đặt ra những thử thách dường như chưa bao giờ là đủ. Khi đang học lớp 9, nhóc Xít đã mắc phải một căn bệnh quái ác là ung thư máu, gia đình tôi buồn lắm. Nhiều đêm thấy nhóc đau đớn mà tôi chỉ biết khóc và xoa nhẹ vào người em. Nhóc Xít của tôi can đảm lắm, nó đã đối đầu với bệnh tật, lúc nào cũng vui cười để không ai phải lo lắng cho mình. Tôi đã cố gắng cầm cuốn số nhỏ đi đến từng lớp học để xin các bạn viết cho em tôi vài dòng chữ để em tôi có thêm nghị lực sống. Nhưng tiếc rằng cuốn sổ đã không kịp lấp đầy những trang cuối thì vào một buổi sáng nhóc Xít đã lặng lẽ ra đi, bỏ lại sau lưng gia đình, thầy cô, bè bạn và bao mơ ước của tuổi thơ bé nhỏ.

Từ ngày nhóc Xít mất, ba mẹ tôi buồn và ít nói hơn, còn tôi, tôi không còn ra đồng thả diều nữa. Nhớ lại những lúc trước tôi và nhóc Xít thường ra đồng thả diều, nhóc Xít khéo tay lắm, vì thế mà diều của nó lúc nào cũng đẹp và bay cao hơn diều của tôi. Khi nước lên đồng để bắt đầu mùa vụ mới, hai chị em tôi cũng chạy theo ba mẹ ra đồng để bắt cua, tối đến cả gia đình quây quần bên nồi cháo cua thơm nồng mà chị em tôi đã ra sức "lao động"

Giờ đây chỉ còn một mình tôi và ba mẹ, không khí thật não nề. Nhưng tôi cảm thấy mình rất hạnh phúc vì có một thằng em trai rất can đảm và giàu nghị lực, dù nhóc Xít đã ra đi nhưng nó đã để lại cho gia đình tôi niềm hãnh diện của một tuổi thơ rất đẹp. Tôi cầu mong nơi ấy em tôi sẽ hết bệnh, sẽ tiếp tục thực hiện được những ước mơ của mình, và em sẽ mãi là bông hoa trong lòng của ba mẹ và tôi.
Chiều nay, mưa lại rơi, nhìn hạt mưa nặng trĩu, tôi gạt nước mắt khẽ cất tiếng gọi:"nhóc Xít oi!"

(=(!_!) - [†]*=-_()_-=*[†]- (@_@)=)

Copy đường link dưới đây gửi đến nick yahoo bạn bè!

Nhóc xít của tôi Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum: Bạn không có quyền trả lời bài viết
.::Club 9/5::. :: 

.:Truyện tranh & tin tức:.

 :: 

Truyện tình cảm

-